Chiều vượt biển
Nắng vàng nắng quái nắng hoàng hôn ,
Gió rít mưa tuân sóng rập rồn.
Trở lại thì vào tù đến chết.
Ra khơi gió lốc lật thuyền chôn.
Vô đề
Màn đêm tỵ nạn thấy bình minh ,
Thấy cả giang sơn thấy cả mình.
Chỉ thấy màn đêm đi đi mãi ,
Bình minh thấy mãi thật là kinh.
Nga & Mỹ
Ngắm Mỹ nhìn Nga khác chỗ nào ,
Như hình với bóng chứ làm sao.
Chân tay và ngực đầy lông lá ,
Chợt nghĩ mà thôi lạnh tế-bào.
Tuyết:-một
Tuyết chôn vùi cả núi sông rồi ,
Tim vẫn đập đầu máu vẫn sôi .
Quốc hận đời trai trôi rạt mãi,
Em ngoan thục nữ cánh bèo trôi.
Tuyết :- hai
Đêm qua Tuyết đến thăm nhà ,
Ngủ quên anh để Em nằm ngoài sân.
Trắng tinh hiền dịu nõn nà,
Thiết tha hôn nhẹ anh tê răng liền.
Tuyết :- ba
Tờ mờ sáng cào Tuyết mở đường ,
Đặng vào Nhà Chúa học yêu thương.
Minh thì lạnh cóng cong xương sống ,
Chua khẳng khui xác đóng trên tường (1)
Tuyết :- bốn
Đứng sát vào nhau tìm hơi ấm ,
Mặc Tuyết rơi và băng đóng dưới chân.
Cảm thông nhau đau khổ sẽ vơi dần ,
Cùng tần số nhịp tim đời tuyệt đẹp.
Tuyết :- bốn
Bạn nằm dưới Tuyết có buồn không?
Không có buồn nhưng hơi nhớ bạn...
...Đợi tý Tớ đang tìm chìa khóa ,
Mở quan tài mời Cậu xuống dây chơi.
Tuyết :- năm
Trốn Tuyết bầy chim đến trước nhà ,
Xù lông rũ cánh lệ tuôn ra.
Đời ta hơn một lần như vậy ,
Chim bỏ rừng sâu Tớ bỏ nhà.
Tuyết :- sáu
Nhớ bạn chiều thu viếng nghĩa trang ,
Băng trong Tuyết trắng phủ lên bạn vàng.
Chiến-Hữu ơi :- Còn hiên ngang thuở ấy
Đứng ngay lên cho mộ đá bễ toang.
Ghi chú
Sáu đoản khúc về " Tuyết " là những rung cảm của Đạo Tôn khi nhìn thấy " Tuyết" đầu tiên ở
Hoa-Kỳ. Mùa đông tuyết đổ đóng băng lối vào Giáo Đường , Đạo Tôn cào tuyết, súc băng , trải muối từ tờ sáng khoảng từ bảy giờ đến tám chín giờ thì xong , mở cửa nhà thờ , bật đèn , mở máy sưởi , pha cà-phê, rồi đi mua năm hộp bánh donnut mang về đến nhà thờ , kim đồng hồ chỉ đúng
mười giờ. Nhị vị mực sư, các vị trưởng lão bắt đầu xuất hiện y áo chỉnh tề , khen Đạo-Tôn...
very good , quý vị điểm tâm rồi hành lễ... Đạo Tôn thơ thẩn lang thang làm thơ vì Đạo Tôn
đã hầu Chúa từ lúc tờ mờ sáng rồi... Nay 2007 ,hơn 3o năm qua , ôn lại thăng trần trên nước Mỹ
Đạo Tôn xin thưa đây là kỷ niệm đẹp nhất và ý nghĩa trong đờ i . Nay già rồi làm sao Cào tuyết
mỏ đường được... đành thô thẩn trong Am hương khói... chẳng đi đâu , vì đi qua trước ngõ về nhà thấy xa...nam mô a di đà Phật- Bài thơ này nhều vị Linh mục đọc khen là hay- Đạo -cảm ơn
Mới chỉ vừa ,
Lo mãi không xong một mái chùa,
Lúc thì bão táp lúc thì mưa.
Chép kinh nặn tượng bao pho nhỉ ,
Nghiệp chướng hình như mới chỉ vừa.
Cho con
Để lại cho con một mái Chùa ,
Hơn là làm Tướng hay làm Vua.
Con ơi lầu son gác tia trong thiên hạ
Tơi tả lá thu ngọn gió lùa.
Tượng cổ
Tượng cổ ngàn năm đã cụt đầu ,
Tôi ngồi gác tượng suốt đêm thâu.
Trời ơi oan trái muôn ngàn kiếp ,
Tôi mất quê hương , tượng mất đầu.
Nắng vàng nắng quái nắng hoàng hôn ,
Gió rít mưa tuân sóng rập rồn.
Trở lại thì vào tù đến chết.
Ra khơi gió lốc lật thuyền chôn.
Vô đề
Màn đêm tỵ nạn thấy bình minh ,
Thấy cả giang sơn thấy cả mình.
Chỉ thấy màn đêm đi đi mãi ,
Bình minh thấy mãi thật là kinh.
Nga & Mỹ
Ngắm Mỹ nhìn Nga khác chỗ nào ,
Như hình với bóng chứ làm sao.
Chân tay và ngực đầy lông lá ,
Chợt nghĩ mà thôi lạnh tế-bào.
Ghi chú :Ngẫu hứng khi xem TV có cuộc phỏng vấn hai điệp viên KGB và CIA nhân sự kiện bức tường ngăn cách Đông và Tây Bá linh bị đập xập một cách thần kỳ
Tuyết chôn vùi cả núi sông rồi ,
Tim vẫn đập đầu máu vẫn sôi .
Quốc hận đời trai trôi rạt mãi,
Em ngoan thục nữ cánh bèo trôi.
Tuyết :- hai
Đêm qua Tuyết đến thăm nhà ,
Ngủ quên anh để Em nằm ngoài sân.
Trắng tinh hiền dịu nõn nà,
Thiết tha hôn nhẹ anh tê răng liền.
Tuyết :- ba
Tờ mờ sáng cào Tuyết mở đường ,
Đặng vào Nhà Chúa học yêu thương.
Minh thì lạnh cóng cong xương sống ,
Chua khẳng khui xác đóng trên tường (1)
Tuyết :- bốn
Đứng sát vào nhau tìm hơi ấm ,
Mặc Tuyết rơi và băng đóng dưới chân.
Cảm thông nhau đau khổ sẽ vơi dần ,
Cùng tần số nhịp tim đời tuyệt đẹp.
Tuyết :- bốn
Bạn nằm dưới Tuyết có buồn không?
Không có buồn nhưng hơi nhớ bạn...
...Đợi tý Tớ đang tìm chìa khóa ,
Mở quan tài mời Cậu xuống dây chơi.
Tuyết :- năm
Trốn Tuyết bầy chim đến trước nhà ,
Xù lông rũ cánh lệ tuôn ra.
Đời ta hơn một lần như vậy ,
Chim bỏ rừng sâu Tớ bỏ nhà.
Tuyết :- sáu
Nhớ bạn chiều thu viếng nghĩa trang ,
Băng trong Tuyết trắng phủ lên bạn vàng.
Chiến-Hữu ơi :- Còn hiên ngang thuở ấy
Đứng ngay lên cho mộ đá bễ toang.
Ghi chú
Sáu đoản khúc về " Tuyết " là những rung cảm của Đạo Tôn khi nhìn thấy " Tuyết" đầu tiên ở
Hoa-Kỳ. Mùa đông tuyết đổ đóng băng lối vào Giáo Đường , Đạo Tôn cào tuyết, súc băng , trải muối từ tờ sáng khoảng từ bảy giờ đến tám chín giờ thì xong , mở cửa nhà thờ , bật đèn , mở máy sưởi , pha cà-phê, rồi đi mua năm hộp bánh donnut mang về đến nhà thờ , kim đồng hồ chỉ đúng
mười giờ. Nhị vị mực sư, các vị trưởng lão bắt đầu xuất hiện y áo chỉnh tề , khen Đạo-Tôn...
very good , quý vị điểm tâm rồi hành lễ... Đạo Tôn thơ thẩn lang thang làm thơ vì Đạo Tôn
đã hầu Chúa từ lúc tờ mờ sáng rồi... Nay 2007 ,hơn 3o năm qua , ôn lại thăng trần trên nước Mỹ
Đạo Tôn xin thưa đây là kỷ niệm đẹp nhất và ý nghĩa trong đờ i . Nay già rồi làm sao Cào tuyết
mỏ đường được... đành thô thẩn trong Am hương khói... chẳng đi đâu , vì đi qua trước ngõ về nhà thấy xa...nam mô a di đà Phật- Bài thơ này nhều vị Linh mục đọc khen là hay- Đạo -cảm ơn
Mới chỉ vừa ,
Lo mãi không xong một mái chùa,
Lúc thì bão táp lúc thì mưa.
Chép kinh nặn tượng bao pho nhỉ ,
Nghiệp chướng hình như mới chỉ vừa.
Cho con
Để lại cho con một mái Chùa ,
Hơn là làm Tướng hay làm Vua.
Con ơi lầu son gác tia trong thiên hạ
Tơi tả lá thu ngọn gió lùa.
Tượng cổ
Tượng cổ ngàn năm đã cụt đầu ,
Tôi ngồi gác tượng suốt đêm thâu.
Trời ơi oan trái muôn ngàn kiếp ,
Tôi mất quê hương , tượng mất đầu.